Bài viết “kỷ niệm” năm 18 tuổi, đã được đăng báo Áo Trắng :)
Nhuận bút: đã bị quỵt
Sau đó thì bị “ai đó” sao chép rồi đưa lên báo TNTP
Đã từng có một sự thất vọng nhẹ :)
Lúc này mình ở Huế và khá tự kỷ. Không thích học. Chỉ có 1 người bạn thân. Thích ăn uống. Thích đạp xe đi long nhong. Bị cuồng sách triết học tôn giáo nghị luận văn chương y học nông nghiệp chăn nuôi , cuồng từ tạp văn đến tiểu thuyết …Tóm lại là không bình thường.
Bài viết không hay, so với những suy nghĩ của tuổi 28 bây giờ thì nó quá ngây ngô. Nhưng nó là kỷ niệm của tuổi 18 mãi mãi không quay trở lại.
Triết lý của số 1
Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới sinh ra. Một ngày nào đó vòng tay của mẹ không rộng mở với con được nữa, có nghĩa là mẹ đã qua đời…
Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ cho nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là trái tim chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
Một cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu thật khó quên, nhưng mối tình cuối cùng mới là tình đẹp nhất.
Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm ta ngay cả khi giá lạnh nhất.
Hãy tin vào tình yêu, luôn có một ai đó dành cho một ai đó.
Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của cuộc sống.
Một ánh nhìn ấm áp nói được nhiều hơn những lời vô vị.
Một nụ cười có thể làm nên những điều kỳ diệu.
Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chỉ là họ chưa ý thức được và mọi người chưa thấy được mà thôi.
Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không làm nó dơ bẩn và không làm tổn thương người khác.
Một cuốn sách có thể làm thay đổi đời người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.
Một lần ăn cắp thì mãi là kẻ cắp.
Một người không có gì ngoài gia tài kếch sù thì không bằng một người nghèo khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.
Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được hay làm việc bất chính mà có.
Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.
Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. ta chỉ có một hiện tại để sống và tận hưởng trọn vẹn từng phút giây. Bởi nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời. Ta chỉ có một lần được sinh ra, một lần được sống…Làm gì để đối diện với cái chết vẫn cảm thấy hạnh phúc ?
Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả thế giới…
Vì vậy, ngay khi đọc xong những dòng này, bạn hãy làm ngay một việc gì đó có ích cho cuộc sống, bạn nhé!
Kí tên : Diệu Kha (của tuổi 18)
Tuổi 28 đọc lại và bỗng thấy ngày ấy thật ngây ngô…
“Một người không có gì ngoài gia tài kếch sù thì không bằng một người nghèo khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng. ”
Là suy nghĩ của mình đây sao :)
Nếu có tri thức, nếu có kinh nghiệm, nếu biết sáng tạo, nếu có lý tưởng –> thì sao lại chấp nhận nghèo khổ ?
Tuổi 28 cho răng vượt qua những gì mình không có dễ hơn vượt qua những điều mình đã có. Cũng như nghị lực của một đứa trẻ, nếu sinh ra đã đủ đầy mà vẫn biết vươn lên, so với một đứa trẻ thiếu thốn từ nhỏ vươn lên, bên nào khó hơn ?
“Đừng tự hào vì mình Nghèo mà Giỏi, hãy tự hỏi sao mình Giỏi mà vẫn Nghèo
Giỏi hay dốt, giàu hay nghèo, đừng bận tâm người khác đánh giá bạn qua những thứ đó. Không ai đủ khả năng đánh giá bạn ngoài chính bạn !
Bởi vì…
…Vượt qua chính mình luôn khó hơn vượt qua người khác.
Và sống 1 mình luôn khó hơn sống nhiều mình, hehe
Nana,