Đây không phải là địa chỉ “must go” ở Bangkok mà chỉ là một điểm dừng chân tham quan sau khi đi chợ nổi Damnoen Saduak hoặc trước khi đi Grand Palace.
Rose Garden nằm bên dòng sông Nakhon Chaisi, cách Bangkoh khoảng 1h chạy xe ô tô và mở cửa từ 8h sáng – 6h chiều.
Địa chỉ: Pet Kasem Road Rd., Sam Phran, Sam Phran, Nakhonpathom 73110 Thailand, Điện thoại+663432 2544- 0229532614
Cách đi: Từ Bangkok đi đường Phetchakasem Road khoảng 32km.
Chi phí: Trẻ em dưới 120cm được miễn phí vé vào cổng. Giá vé rất rẻ người lớn 10 bath, trẻ em 5 bath. Tuy nhiên khi bạn tham gia các hoạt động khác thì mức phí tầm 300 bath .Có 5 nhóm hoạt động chính ở đây bao gồm:
Farmer’s zone -Thử làm nông dân
Herbal Zone – Workshop các sản phẩm thảo dược, xông hơi thảo dược
Crafts and delicacies zone – Thủ công mỹ nghệ, tơ lụa, gốm…
Traditional Show – Ở Rose Garden mỗi buổi chiều có những màn trình diễn voi & nhạc dân tộc Thái khá nổi tiếng, khi mình đến đúng lúc chiều nhưng lại không hứng thú lắm với các show động vật nên mình đã không vào mà chỉ dạo chơi ngoài vườn.
Hotel & villa lưu trú
Khung cảnh xanh tươi, trong lành, nhiều loại cây cỏ hoa lá nhưng lại không hề có hoa hồng như cái tên của nó :))
Tên gọi Rose Garden khiến ban đầu mình vẫn nghĩ là có vườn hồng, háo hức lắm nhưng thật ra cái tên này từ rất lâu rồi, lúc đó Rose Garden trồng nhiều hoa hồng nhưng sau một trận bão lớn cách đây, khu vườn đã được quy hoạch lại.
Tuy nhiên cảm giác khi bước vào một khu vườn thì vẫn rất tuyệt, khoan khoái và dễ thở. Nó làm ta cảm thấy an nhàn và hạnh phúc, khiến ta chợt nghĩ sự trong lành như một liều thuốc bổ, một bầu không khí tốt khiến ta thấy cuộc đời thật sự tốt đẹp hơn những gì ta từng nghĩ.
Chơi với người tốt, nói lời hòa nhã, như vào hàng hoa. Khi đi ra hương thơm còn vương vấn.
Chơi với người xấu, nói tiếng bỗ bã, như vào hàng cá. Quen tanh rồi , chẳng biết mình tanh.
Dĩ nhiên không phải người nào ăn nói bỗ bã cũng là người xấu nhưng rõ ràng đã nhiễm một thói quen xấu thì thật khó để sửa được :))
Không thể xin bốn mùa
Đất trời ngưng lặng gió.
Mong mình nhẫn nhục có
Chịu gió đời, an nhiên.
Không thể xin bình yên
Giữa dòng đời xao động
Chính mình không cuồng vọng
Trên sóng ngồi nhẹ tênh.
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.